QUÁN RƯỢU NỬA ĐÊM

  • Quán rượu vắng hoe vào khoảng 12 giờ đêm cũng là giờ đóng cửa. Người bartender lay gọi thằng Đình,
  • — Ê, dậy. Tới giờ quán đóng cửa. Thằng Đình dụi hai mắt, ngơ ngác nhìn chung quanh, cái giầy bên chân trái đã rớt xuống sàn nhà từ hồi nào. Nó cúi xuống, nhặt lên chiếc giầy, sỏ lại vào chân,
  • — Ủa, tới giờ đóng cửa rồi sao?
  • — Mày là thằng khách cuối cùng đó con ạ. Nửa đêm rồi. Thằng Đình móc tay vào túi quần lôi ra trong bóp một đồng, đặt lên quầy rượu. Nó đứng lên, giơ tay chào người bartender. Bóng thằng Đình đổ dài trên đường rồi biến mất sau cánh cửa của quán rượu vào lúc nửa đêm.
  • BAR AT MIDNIGHT Near closing time at midnight, the bar had become almost empty of customers. The bartender shook Dinh’s shoulder gently.
  • “Hey, wake up. It’s closing time.” Dinh rubbed his eyes and looked around, dazed. His left shoe had fallen off onto the floor. He stooped down, picked up the shoe, and put it back onto his foot.
  • “What, it’s closing time already?”
  • “You’re the last customer, kid. It’s midnight.”
  • Dinh slipped his hand into his pants pocket, took out a dollar bill, and placed it on the bar top as a tip. Then standing up, he waved goodbye to the bartender.

Dinh’s figure cast a long shadow on the street as he disappeared out the door of the bar and into the night.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *